Phật Pháp: Những điều đáng suy ngẫm trong cuộc sống


Từ xưa đến nay biết bao nhiêu ngôn từ, Danh nhân, Triết gia định nghĩa về hai từ “hạnh phúc” (happiness) mỗi người một quan niệm khác nhau về hạnh phúc. Vậy, chúng ta thử tìm hiểu hạnh phúc như thế nào? Là niềm hạnh phúc chân thật đem lại niềm an lạc cho mình và cho người qua những điều đáng suy ngẫm sau:
1. Sống trong hiện tại

Phật hỏi đệ tử:

- Cuộc sống người ta được bao nhiêu?
Các đệ tử thay nhau trả lời:
- 80 năm.
- Sai.
- 70 năm.
- Còn sai.
- 60 năm.
- Sai.
- Vậy người ta sống bao lâu?
Phật mỉm cười đáp:
- Đời người chỉ thuộc trong vòng hơi thở.
 (Kinh Tứ Thập Nhị Chương)
Lời bình
Qúa khứ đã đi qua rồi, tương lai những gì chưa tới chỉ sống phút giây hiện tại, phút giây mầu nhiệm nơi ta
Tịnh tâm quán niệm, kiếp vô thường
Thân người giả tạm, giống hạt sương
Kiếp người chỉ sống, trong hơi thở
Tu mau kẻo trễ, tỉnh mộng trường (Trí Giải)

2. Sau khi chết người ta đi về đâu?



Hoàng đế Goyozer đang học thiền với thiền sư Gudo Toshoku.
- Bạch thầy, sau khi chết, người ta đi đâu?
- Tôi không biết.
- Tại sao thầy không biết?
- Vì tôi chưa chết.
- ???
Lời bình:
Con người thường thắc mắc chết đi về đâu? Bạn đừng lo lắng chết đi về đâu, quan trọng là bạn sống sao tốt đẹp ngay bây giờ,
Không làm các điều ác
Hãy làm các điều lành
Giữ tâm ý trong sạch
Đó lời dạy chư Phật
Tu sĩ đi về chùa
Thầy giáo, học sinh phải đến trường
Người bán cá phải đến chợ
Người làm nông phải ra đồng
….
Vì vậy giữa kiếp này và kiếp sau là sự kết nối với nhau như là sự thay đổi chiếc áo mới, quan trọng bạn chọn cho mình chiếc áo thế nào (cũ hay mới) điều đó mới quan trọng. Gieo nhân nào gặt quả đó, nghiệp lực chính là tác nhân dẫn dắt chúng ta đến nơi mà chúng ta đã gieo nhân: làm ác phải đọa luân hồi lục đạo, làm thiện được vãng sinh về cảnh giới an lành. Hãy sống trọn hôm nay đừng suy nghĩ chuyện ngày mai xảy ra với mình.

“Ở đời sống đạo hãy tùy duyên

Tâm trí an vui chẳng lụy phiền
 Ngoại cảnh sáu trần không dính mắc
Nội tâm bát thức hãy điềm nhiên
Niệm tưởng khởi lên liền buôn xả
Chân tâm vắng lặng thấy bình yên
Ấy là chân thật cho cuộc sống
 Không bị lụy phiền cảnh đảo điên (Trích “Bước Chân Xuất Thế”)
"Trong hạnh phúc, trong phiền lụy, lúc thăng, lúc trầm, ta phải giữ tâm như đất, cũng như trên đất ta có thể vất bất luận thứ gì, dầu chua, dầu ngọt, dầu sạch, dầu dơ, đất vẫn thản nhiên, một mực trơ trơ đất không giận, cũng không thương" cố gắng tu hành tìm về mục đích chúng ta cần đi đến.
YourHands
3. Định mệnh nằm trong bàn tay


Thời xưa, có vị tướng quyết tấn công địch dẫu quân địch mạnh hơn gấp nhiều lần. Trên đường tiến quân, ông dừng chân ở một đền thờ cầu nguyện, xin giúp đỡ. Sau đó, ông rút ra một đồng xu và nói lớn với quân sĩ:

- Bây giờ, ta sẽ lấy đồng xu để xin keo.Nếu là sấp, quân ta sẽ thắng còn ngửa thì quân ta sẽ bại.
Chúng ta phó mặc mạng sống cho định mệnh. Đồng xu bay lên, xoay mấy vòng và rơi xuống đất.
- Sấp rồi ! Chúng ta sẽ thắng ! Hãy xông lên chà nát quân thù ! – Ba quân reo hò phấn khởi.
Sau trận chiến, toàn bộ quân địch hùng hậu đông đảo bị đánh bại hoàn toàn. Vị phó tướng vui vẻ nói với tướng quân:
- Không ai có thể thay đổi được bàn tay định mệnh.
Tướng quân chỉ mỉm cười không đáp. Ông xoè tay đưa đồng tiền ra. Cả hai mặt đồng xu đều là mặt sấp.

Lời bình:
Nhân quả, nghiệp báo rất công bằng: không phân biệt hay thiên vị bất kỳ một ai...gieo nhân ác lãnh thọ quả báo ác trôi lăn sinh tử luân hồi, làm thiện hưởng được phước báo, tu hành tinh tấn giải thoát, chứng đắc Niết bàn. Vì vậy, vận mệnh của bạn nằm trong lòng bàn tay của bạn 
Tự mình là vị cứu tinh   
Tự mình nương tựa vào mình tốt thay
Nào ai cứu được mình đây?
Tự mình điều phục hàng ngày cho chuyên
Thành ra điểm tựa khó tìm
. (Pháp Cú 160)
earth
4. Thiên đàng địa ngục đều do tâm tạo
Có một bà lão biệt danh “mụ già hay khóc”. Trời mưa, mụ cũng khóc, trời không mưa mụ cũng khóc. Có người hỏi bà:
- Bà lão ơi, sao bà lại khóc?
- Tôi có hai con gái, cô chị bán giày vải, cô em bán dù. Khi trời nắng ráo, lão nghĩ tới con em bán dù không được. Khi trời mưa, lão lại lo cho con chị, mưa gió không có khách nào chịu mua giày.
- Lão nên nghĩ rằng khi trời đẹp đứa lớn sẽ bán được, khi trời mưa đứa nhỏ bán dù rất chạy.
- À, ông có lý.
Từ đó, “mụ già hay khóc” thôi khóc. Bà lão cười suốt ngày dù trời mưa hay nắng.
Lời bình:

Thiên đường hay Địa ngục không ai mở ra cho mình mà do chính mình tạo ra nó. “Vạn pháp duy nhất tâm” hoặc “tướng tự tâm sinh” tâm làm thiện (ngồi thiền, tụng kinh, niệm Phật, bố thí cũng dường,…tu tập diệt trừ phiền não để tâm được thanh tịnh thì cửa Cực lạc mở ra, nếu tâm làm ác (sát, đạo, dâm, vọng) thì cửa Địa ngục mở ra. Vì vậy Cực lạc hay Địa ngục đều ở nơi tâm:
"Tâm dẫn đầu các pháp
Tâm làm chủ tạo tác
Nếu với ý nhiễm ô (ác)
Nói năng hay hành động
Khổ não bước theo sau
Như chiếc xe theo chân con vật kéo". (Dhp 1)

" Tâm dẫn đầu các pháp
Tâm làm chủ tạo tác
Nếu với ý thanh tịnh (thiện)
Nói năng hay hành động
An lạc bườc theo sau
Như bóng không rời hình". (Dhp 2)
5. Phật tại gia

 
Yangpu về tỉnh Sichuan định tâm tìm kiếm Bồ Tát. Trên đường đi, Yangpu gặp một nhà sư. Nhà sư hỏi:
- Cậu đi đâu đấy?
- Tôi đi cầu Bồ Tát.
- Bồ Tát ở xa, chi bằng đi tìm Phật có hơn không?
- Tìm Phật ở đâu bây giờ?
- Khi cậu về nhà, thấy người đón cậu trên mình khoác cái mền, chân xỏ dép trái, đó chính là Phật.
Theo lời, cậu về nhà thì trời đã khuya. Mẹ cậu nghe con gọi cửa mừng quá vội khoác mền lên người, xỏ dép trái. Bà chạy ào ra mở cửa và khi Yangpu thấy mẹ mình như vậy thì đứng chết lặng.

Lời bình:
Người ta tìm chân lý nhưng điều cần là thực thi ngay trong lòng, "Phật tính trong mỗi chúng sinh"
Cha mẹ chính là vị Phật và Bồ tát tại nhà, “Cha mẹ tại tiền như Phật tại thế” muốn thành Thánh Nhân trước tiên phải hiếu thảo với Cha mẹ, "hiếu hạnh vi Phật hạnh" muốn tìm hạnh phúc chính nơi tâm của bạn
Tâm ta vốn có Bồ đề,
Ươm mầm đạo hạt trở về Tây Phương.
Ngũ dục, ảo ảnh mộng trường,
Nhấn chìm nhân thế, vấn vương tâm mình.
Tham, sân, si vốn vô minh
Diệt trừ tận gốc tâm mình đã mang.
Quay về Tuệ giác muôn ngàn,
Tâm hồn thanh tịnh Niết bàn Như-Lai.
Từ bi trải khắp trần ai,
Nhất tâm niệm Phật, ngự đài sen tươi.
Hương thơm đức hạnh nơi người
Đóa hoa hiện thể cuộc đời xuất gia
Kiếp người mau sớm ngộ ra,
Niết bàn, sinh tử, chính là nơi tâm. (Trí Giải)
moon


6. Ngón tay chỉ mặt trăng

Sư Wu Jincang hỏi Lục Tổ Huệ Năng:

- Con đọc kinh Đại Bát Niết Bàn bao năm rồi mà vẫn chưa hiểu. Xin tổ sư soi sáng cho.
Lục Tổ Huệ Năng cầm quyển kinh đưa cho ni sư, nói:
- Ta không đọc được chữ, con hãy đọc, ta sẽ giúp con hiểu.
- Tổ không đọc chữ sao ngài hiểu thông nghĩa được? – Jincang rất ngạc nhiên.
Lục Tổ Huệ Năng thủng thỉnh đáp:
- Chân lý không dựa vào chữ nghĩa. Nó giống như trăng soi trên trời. Trong trường hợp này, chữ nghĩa giống như ngón tay trỏ vậy. Ngón tay chỉ trăng mà nó không phải là trăng. Xem trăng có cần ngón chỉ không?
Lời bình:                              
Suốt thời gian bốn mươi chín năm (hoặc 45 năm) Đức Phật thuyết Pháp độ sinh,  giáo lý là phương tiện, cứu cánh là Niết bàn. Cũng giống như như ngón tay chỉ mặt trăng. Muốn thấy chân tướng mặt trăng, cần phải nương ngón tay. Nhưng nếu lại chấp chặc vào ngón tay thì muôn đời không thể nào thấy được mặt trăng. Vì thế kinh nói: "Nhứt thiết tu ta la giáo như tiêu nguyệt chỉ". Nghĩa là tất cả kinh điển Phật dạy như ngón tay chỉ mặt trăng là vậy. Qua sông cần bè, đến bờ bỏ chiếc bè, ngón tay chỉ mặt trăng ý nói: ngôn ngữ phương tiện, chân lý là cứu cánh, mượn phương tiện ngôn ngữ để diễn đạt cứu cánh, khi ngộ chân lý rồi lìa xa ngô ngữ “ý nghĩa bất ý ngữ” Cái chân lý tuyệt diệu thì không thể dùng ngôn ngữ văn tự để diễn bày, cũng như người muốn đạt đạo thì không thể đơn phương dùng ngôn ngữ văn tự mà thể đạt được. Lão Tử cũng đồng quan điểm này, khi ông nói" "Ðạo khả đạo phi thường đạo". Cái đạo mà dùng lời nói ra được thì đó chưa phải là cái đạo chơn thường. Thế nên kinh Phật nói "ngôn ngữ đạo đoạn" là ý nghĩa này đây.

Truyện sưu tầm
Lời bình: Trí Giải

Chủ đề: , ,

17 comments

  1. Thầy cho con xin hỏi nếu nói là "Phật tại gia" vì sao quý Thầy phải xuất gia mà không ở nhà tu?

    ReplyDelete
  2. kakka Phật tại gia tu chỉ cho mình, (tự giác tu) còn xuất gia vào chùa tu thì (vừa tự giác còn giác tha nữa) xuất gia hình tướng đầu tròn áo vuông là để giác tha, chứ ở tại gia mặc đồ thế gian khó giác tha hóa độ mọi người, hôm bữa DS nói, người tại gia nói Pháp thì bị người ta nói chảnh cũng như họ, nhờ xuất gia nghịch lưu khác dòng đời,....mới hóa độ được
    xuất gia xuất thế tục gia, xuất phiền não gia, xuất tam giới gia
    ở nhà khó tu lắm, môi trường hoàn cảnh tác động. Phật tai gia là ý nói sự hiếu hạnh vi Phật hạnh thôi, (tâm hiếu tâm Phật)
    xuất gia vừa tự giác và giác tha nữa...khác biệt chứ....DS đâu có thể đăng tòa thuyết Pháp, Thầy có thể thuyết Pháp được..còn tu thì chỗ nào tu cũng được, tu trong mọi hoàn cảnh.

    ReplyDelete
  3. Còn như các vị tu ở ẩn thì đâu có làm lợi ích cho chúng sinh, vậy có trái với hạnh nguyện của người xuất gia, chỉ tự lợi mà không lợi tha?

    ReplyDelete
  4. Câu hỏi DS khó hen!
    Mục đích rốt ráo của Đạo Phật là giải thoát sinh tử luân hồi, chứng thành Phật quả (Phật thừa) nhưng vì căn cơ chúng sinh khác nhau mới phân chia thành ba thừa: Thinh Văn Thừa, Duyên Gíac Thừa và Bồ Tát Thừa
    Thinh Văn và Duyên Gíac chủ yếu tự tu để giác ngộ thành quả vị Phật
    còn Bồ tát giác tha làm hạnh nguyện để đắc quả vị Phật
    Vì vậy, tùy theo căn cơ của mỗi người tự chọn cho mình pháp môn tu và hạnh nguyện để tu...mục đích cuối cùng đều thành Phật
    Trước tiên muốn giác tha phải tự giác trước
    cũng giống như mình đi đường thấy người chết trôi dưới dòng sông, trước tiên mình phải biết bơi nhảy xuống cứu, còn không biết bơi thì đứng trên bờ niệm Phật cầu nguyện cho họ vãng sinh, Không biết bơi nhảy xuống cứu chết cả hai....vì vậy tự giác trước giác tha sau...

    ReplyDelete
  5. Cám ơn Thầy nhiều. Vậy thì từ nay con sẽ không dám để tâm phân biệt hạnh nguyện của mọi người nữa. Mỗi người mỗi hạnh đâu có ai giống ai... Thấy ai làm việc lành gì cũng sinh tâm hoan hỷ là tốt nhất phải không Thầy?

    ReplyDelete
  6. con có suy nghĩ như vậy nè,từ lâu rồi về Đức Phật áh?

    chẳng qua là vì con rất ư là thắc mắc là tại sao ai cũng thờ kính Đức Phật trong khi Ngài là 1 người bỏ gia đình , vợ con mà đi tu nghiệp cho bản thân --> đó chẳng phải hóa ra là 1 điều "chỉ biết cho bản thân thôi hay sao?,

    con tìm ra câu trả lời cho chính bản thân con là " Đức Phật đi tu học mà bỏ mặt gia đình vì Ngài mún cứu độ chúng sanh hơn là có được niềm vui cho bản thân mình? nhưng bỏ gia đình đi học tu nghiệp thì đâu có được niềm vui đâu?niềm vui vì nhân loại cũng là niềm vui cho bản thân mình mà?

    Mô Phật...

    ReplyDelete
  7. Tusen còn nhỏ mà có suy nghĩ sâu sắc lắm. Hồi DS còn đi học có 1 cô bạn nói Đức Phật bỏ vợ con đi tu mà tốt cái gì. Lúc đó DS không biết đường trả lời, chỉ im lặng. Phải chi mà nghĩ ra được như Tusen thì hay biết mấy.

    ReplyDelete
  8. cái này gọi một là tất cả, tất cả là một, đem tình thương cá nhân ích kỷ đổi lấy tình thương bao la rộng lớn cái đó mới cao đẹp, chúng sinh mang tâm phân biệt nhà của tôi, vợ con của tôi...Thánh nhân lấy Niết Bàn làm nhà lấy tình thương nhân loại là của mình, Hơn nữa nếu đức Phật thị hiền xuống người không vợ không con, thì ngày nay mấy vị có vợ có con làm sao đi tu....đó là một sự thị hiện ý nghĩa,
    Sao Ngài không thị hiện xuống 1 gia đình bình thường hoặc giai cấp thấp thị hiện vào Hoàng cung Thái tử Đông cung, vì nếu thị hiện vào gia đình nghèo khổ đi tu, ngoại Đạo cho rằng Đức Phật do nghèo khổ mang bình bát xin ăn, Ngài thị hiện Thái tử Đông cung vứt bỏ ngai vàng vợ đẹp con xinh để khoác chiếc áo giải thoát mang lại hạnh phúc cho nhân loại hơn là ở hoàng cung hưởng thụ cuộc sống xa hoa ...thì đâu còn ý nghĩa gì, thì ngày nay Đạo Phật đâu có....
    Nhưng Ngài không quên trách nhiệm sau khi về độ vợ và con đi xuất gia để giải thoát sinh tử luân hồi khổ đau....tính ra cái nào hạnh phúc hơn? cao đẹp hơn?

    ReplyDelete
  9. cô DS: nếu là cháu cháu cũng k biết lý do vì sao ngay lúc đầu cháu nghĩ ra chuyện bỏ gia đình của THế TÔn.

    Thầy Trí Giải : con thành thật cảm ơn Thầy vì lời giải thích

    con có thêm suy ngẫm nữa , người ta có câu " Mình tin thì sẽ thành sự thật còn k thì k có ". Trong Pháp thường có những câu "cúng dường cái nào thì sẽ được cái đó , " con thấy sao mà mơ hồ quá , k biết có phải là sự thật k? vì cháu thấy có rất nhiều người trog cuộc sống, họ cũng cúng dường nhiều thứ nhưng cái họ gặt được thì thật sự đều k phải cái họ cúng dường.

    Chúc mọi người gặp nhiều may mắn, an lạc và phát tài :)

    ReplyDelete
  10. "Họ cúng dường nhưng họ gặp điều không phải" nói về nhân quả
    xét về nhân quả phải xét trong ba thời, quá khứ hiện tại và vị lai
    Họ cúng dường mà gặp điều không phải là cái quả "không phải" là hậu quả của nhân quá khứ (kiếp trước) họ gieo không tốt
    còn kiếp này họ bố thí cúng dường nhưng họ sẽ được gặt hái quả báo lành trong đời vị lai.
    có câu chuyện thế này, có một gia đình hai vợ chồng và hai đứa con, đứa lớn nghịch tử phá phách, đứa út có hiếu cha mẹ, người cha phát tâm tu để hồi hướng công đức con cái được bình an, khỏi phá của nữa, người cha mới phát tâm Bồ đề tu, lên chùa thỉnh Kinh Địa Tạng về thọ trì, nhất tâm trọ trì tu hành,
    7 ngày đầu thì ông ta nhất tâm tụng niệm, người con trai lớn của ông ra đi....ông đau buồn, ông tự hỏi sao mình tu tụng kinh cho gia đình bình an mà lại bất an, con cái chết, đêm ông nằm mộng thấy vào địa ngục gặp đứa con trai lớn, ông nói, mặc dù hằng ngày con phá phách nhưng cha vẫn thương câu, sao con lại bỏ cha mẹ ra đi, đứa con trai lớn nói rằng: "tôi với ông không có cha con gì cả" vì kiếp trước ông mượn tiền không trả kiếp này tôi sinh vào nhà ông để phá của trừ nợ, cũng may ông biết tu hành tụng Kinh nên nghiệp chướng ân oán giữa tôi và ông hóa giải....không còn ai mắc nợ ai nữa tôi ra đi thôi
    Ông nghe vậy thức dậy ông hết buồn, bắt đầu tụng kinh tiếp 7 ngày nữa đứa con út cũng lần lượt ra đi, ông đau khổ tột cùng.
    đêm nằm mộng thấy gặp đứa con út ông mừng rỡ than khóc rằng " con à! Anh con bất hiếu ra đi cha mẹ cũng buồn, con là đứa con hiếu thảo cha mẹ, con cũng ra đi, để lại cha mẹ vô vàn đau khổ...người con út nói, tôi kiếp trước vì vay tiền của ông, nhưng chưa có trả được, kiếp này sinh vào nhà ông để phục vụ, hiếu thảo với ông để trả nợ, Hôm nay ông tu hành tụng kinh niệm phật hóa giải món nợ ấy, tôi trả nợ đủ sống tiền ấy rồi tôi ra đi.....
    ông nghe nói thế cũng hết đau buồn, tiếp tục tụng kinh 7 ngày nữa người vợ lại ra đi....ông đau xót tột cùng, ông dẹp bàn Phật trả kinh lại cho chùa, tối nằm mộng thấy người vợ, ông nói, tôi với bà đang sống hạnh phúc sao bà nỡ ra đi bỏ tui một mình...ông khóc lóc đau buồn, người vợ nói: tôi với ông gặp nhau do duyên nợ, nay ông tu hành tụng kinh niệm phật nên dứt trừ nghiệp duyên của tôi và ông, bây giờ ông được giải thoát và con giúp con của ông và tôi cũng dứt nợ trần gian...không còn ai mắc nợ ai.....
    cũng vậy đó, người bố thí cúng dường gặp chuyện cái quả không hay thì nhờ phước đó họ trả nghiệp nhân xấu quá khứ sớm, có nợ trả nợ, hết nợ thì vui chứ sao buồn,
    Nhờ tu hành bố thí cúng dường có phước trả nợ kiếp trước đã tạo, kiếp này và kiếp sau không còn nợ nữa
    ví dụ thôi ngen, 10 năm trước tusen mượn tiền DS chưa có trả vì chưa có tiền, hôm nay tusen làm ăn có tiền trả hết nợ cho DS, vậy thì có nợ trả hết nợ vui hay buồn nè?
    những người càng tu, gặp gia cảnh rắc rối là họ đang trả nghiệp nhân quá khứ, còn những người không gặp, vì nhân quá khứ họ tốt, nên không đổ nghiệp.
    Như Mẹ của Thầy suốt đời tu hành làm việc thiện, tụng kinh niệm Phật nhưng lại mất sớm, vì kiếp trước Mẹ hay sát sinh, không phóng sinh, nên đoản thọ, Nhưng kiếp này Mẹ biết tu hành trả nghiệp sớm Mẹ sẽ sinh về cảnh giới an lành...
    Còn những người sinh ra sống trường thọ do nhân quá khứ biết phóng sinh, và không sát sinh, kiếp này được trường thọ, nhưng kiếp này sát sinh, thì kiếp sau sẽ đoản thọ vậy
    thì cũng giống như câu tusen nói
    Chúc quý vị an lạc

    ReplyDelete
  11. hôm thứ 4 vừa rồi cháu bị tông xe, mà người tông cháu lại k có insurance và là người African. Cháu chờ điện thoại của ng đó cho tới hnay mà vẫn k thấy, cháu nghĩ người đó đang mún trốn và k muốn trả tiền. Bây h có đi kiện ng đó thì mình cũng chưa chắc nhận được tiền,vì đơn giản nó mún trả hay k là quyền của nó mặc dù nó bị ra tòa. .Nếu như trong 1 tuần nó trả or call,con đang tính đi báo cảnh sát người này k trả tiền rồi đưa biến vụ hit này thành vụ " hit and run" cho nó đi tù luôn.

    Ai cũng nói mình sống tốt mà sao mình thấy mình chuyện k tốt là nhiều chứ chuyện tốt thì chẳng thấy đâu. Đúng là kiếp trước mình làm nhiều xấu quá nên kiếp này phải trả bù

    ReplyDelete
  12. Tusen ơi, DS xin chia sẻ chuyện đụng xe với Tusen. Nhưng khi bị đụng xe, Tusen phải kêu cảnh sát liền tại hiện trường, dù ai bất cứ ai là người có lỗi vẫn phải báo cảnh sát ngay. Có nhiều trường hợp quẹt nhẹ, mình không muốn insurance bị lên thì mình thanh toán tiền bạc ngay lúc đó. Không khi nào mà cho hứa là sẽ gọi mình được. Người đó sẽ không bao giờ gọi cho Tusen đâu. Ai mà ngu gì gọi để bị trả tiền. Bây giờ Tusen có báo cảnh sát thì họ sẽ hỏi tại sao không báo liền. Kể như vụ này Tusen mất trắng rồi!

    Đây là kinh nghiệm cho mọi người, không khi nào để người đụng xe rời khỏi hiện trường mà không có cảnh sát làm biên bản.

    Tusen có sao không? Xe có hư nhiều không?

    Tusen nên quán chiếu là nhờ ăn chay nên Tusen không có bị nguy đến tánh mạng mà chỉ tốn tiền một chút thôi.

    Cũng nên gọi báo cảnh sát, xem cảnh sát nói sao. Nhưng đừng hy vọng gì hết, cũng đừng mong cho người ta bị ở tù, hãy để luật pháp, luật nhân quả lo. Nhiệm vụ của mình là báo cảnh sát, xem cảnh sát kêu mình phải làm gì.

    ReplyDelete
  13. dạ đâu có, có cảnh sát lập biên bản hết đó chứ nhưng người đó vẫn chưa gọi là chưa gọi. Ở VN cũng dậy mà bên Mỹ cháu cũng tin điều bất công xảy ra.

    ReplyDelete
  14. Insurance của Tusen là mấy chiều? Nếu là hai chiều, thì insurance sẽ trả tiền sửa xe cho Tusen, nếu người đụng không có insurance. Nếu mà xe hư ít thì người ta sợ lên insurance và tự bỏ tiền túi ra sửa. Xe của Tusen có hư nhiều không? Nếu đem đi sửa tốn khoảng bao nhiêu?

    Còn nếu là một chiều thì, Tusen phải tốn tiền sửa rồi.

    Mình tin nhân quả thì không có gì là bất công hết. Xét cho cùng thì ông ta cũng đâu có ý đụng mình, có lẽ mình cũng đã vô ý đụng ông ta ở một kiếp trước...

    Kể như mình không nên buồn vì mình đã trả được một món nợ.

    ReplyDelete
  15. Mô Phât...

    con xin lỗi đã dùng từ hơi thô lỗ trong bài post.

    cháu k bị sao cả, xe bị nát hết phần bên hông ở giữa 2 hàng ghế, cháu phải đi mua xe khác chứ trong k có đem sửa.

    Insurance cua cháu là 1 chiều thôi hà.

    trong vụ này cháu chỉ bị thiệt thòi về tài sản còn mấy cái khác thì k? còn về bị thương hay k thì cháu k biết vì cháu chưa đi khám bs.

    cháu k mong người đó bị vô tù ,cháu chỉ mong ng đó trả cho cháu mà thôi. Vì tiền học và sinh hoạt ở đây đều là do gd cháu gửi sang. Cháu phải xài tiết kiệm lắm và đi làm mới đủ. Kiểu này cháu k biết nói vs gd cháu sao nữa. :(

    ReplyDelete
  16. Mô Phât...

    con xin lỗi đã dùng từ hơi thô lỗ trong bài post.

    cháu k bị sao cả, xe bị nát hết phần bên hông ở giữa 2 hàng ghế, cháu phải đi mua xe khác chứ trong k có đem sửa.

    Insurance cua cháu là 1 chiều thôi hà.

    trong vụ này cháu chỉ bị thiệt thòi về tài sản còn mấy cái khác thì k? còn về bị thương hay k thì cháu k biết vì cháu chưa đi khám bs.

    cháu k mong người đó bị vô tù ,cháu chỉ mong ng đó trả cho cháu mà thôi. Vì tiền học và sinh hoạt ở đây đều là do gd cháu gửi sang. Cháu phải xài tiết kiệm lắm và đi làm mới đủ. Kiểu này cháu k biết nói vs gd cháu sao nữa. :(

    ReplyDelete
  17. Tusen ơi, gia đình sẽ hiểu cho Tusen, không sao đâu Tai nạn là chuyện không ai muốn, nhưng đôi khi nó vẫn xảy ra. Cứ nói thật với gia đình chứ biết sao bây giờ.

    Người đụng Tusen không có bảo hiểm thì anh ta là dân nghèo rồi, làm sao mà có tiền để đền cho Tusen.

    Ráng lên vượt qua vụ khó khăn này nhé Tusen, việc gì rồi cũng sẽ qua. Nguyện cầu Phật gia hộ cho Tusen. Nam mô A Di Đà Phật.

    ReplyDelete

Lên đầu trang