Nhập Bồ Tát Hạnh - Thiền Định (tịnh lự, lóng sạch)

1. Sau khi phát khởi tinh tấn hãy để tâm an trú trong thiền định. Người mà tâm tán loạn thì sẽ bị rơi vào nanh vuốt của phiền não mê muội.


2. Nếu cả thân và tâm đều viễn ly (thân viễn ly là ở nơi vắng vẻ, tâm viễn ly là không tham đắm thế tục) thì tán loạn không sinh. Bởi thế, cần phải xa lìa trói buộc của đời sống thế tục (gia đình bè bạn) và từ bỏ những tư tưởng thế tục (liên hệ tài sắc danh ăn ngủ).


3. Vì ái luyến thân bằng quyến thuộc, yêu mến danh lợi nên khó bỏ thế tục. Bậc trí hoàn toàn từ bỏ những thứ ấy để tuần tự thực hành thiền quán theo những nguyên tắc sau đây.


4. Vì biết rõ chỉ có tuệ quán thù thắng (gọi tắt là tuệ, hay chiếu, sáng suốt) nghĩa là có kèm tịnh chỉ (định, hay tịch vắng lặng) mới diệt được mê lầm phiền não, trước tiên nên tu tịnh chỉ. Tịnh chỉ thành tựu là do lìa tham ái.


5. Tự bản thân đã vô thường (nay còn mai mất, chóng thay đổi), lại còn đi tham luyến những kẻ khác cũng vô thường, thì dù có tái sinh trở lại cả ngàn lần cũng không gặp được những người mình yêu mến.


6. Khi chưa tìm thấy họ đương nhiên ta sẽ sầu khổ không vui, vì không vui nên không thể đi vào chính định (còn gọi tam ma địa, đẳng chí... là CHỈ). Dù có gặp được cũng không biết đủ (muốn gặp hoài), nên cũng lại sầu khổ vì ái luyến như trước.


7. Tham đắm những người, vật hữu tình là hoàn toàn ngược với thực chất của các pháp (hay hiện tượng, vì thực chất chúng là vô thường, như huyễn). Sự tham đắm ấy cũng hủy hoại cái tâm cầu đạo hướng đến giải thoát, chán lìa sinh tử; và rốt cuộc phải rước lấy sầu khổ khóc than.


8. Nếu ta cứ nhớ thương những người thân, thì cuộc đời này trôi qua một cách vô nghĩa. Và như vậy ta là để cho những thân bằng quyến thuộc vô thường phá hỏng cơ hội tu chứng đạo lý chân thường.


9. Hành vi đã giống với phàm phu ngu si như vậy, thì chắc chắn ta phải đọa lạc vào ba ác đạo (ba cõi xấu: địa ngục, quỷ đói, súc sinh). Tự phó thác thân phận cho những kẻ phỉ thánh làm gì khi chúng chỉ đẫn ta đến ác đạo?


10. Mới phút trước bạn bè thân thiết, phút sau đã thành thù địch. Vào dịp vui cũng có thể chuốc oán cừu, ôi, kẻ phàm phu thật khó mà làm cho họ vừa lòng.


11. Khi ta lấy lời thành thật bảo họ, họ nổi giận và lại còn xúi ta từ bỏ việc lành. Nếu ta không nghe lời, họ sẽ nổi sân mà rơi vào đường ác.
Chủ đề: ,

0 comments

Lên đầu trang