Nhập Bồ Tát Hạnh - Nhẫn nhục - 7

Nhẫn nhục - 6  


70. Ví dụ khi một ngôi nhà bốc lửa cháy lan qua nhà khác, thì đáng nên mau rút bớt cỏ tranh hay bất cứ gì khiến ngọn lửa cháy lan.

71. Cũng vậy khi ngọn lửa sân cháy lan đến những gì tâm ta ái luyến, ta nên mau trừ khử sự ái luyến ấy, nếu không ngôi nhà công đức sẽ bị thiêu rụi.

72. Như người bị trói tay chờ chết, chịu chặt bàn tay để thoát; nếu nhờ cái khổ trong lúc tu hành mà thoát địa ngục, không phải sung sướng hay sao?

73. Nếu hiện tại ta không chịu đựng được những khổ nhỏ nhặt, thì tại sao không trừ khử sân hận, cái nhân của những thống khổ lớn trong địa ngục?

74. Vì tham dục, ta đã ngàn lần chịu khổ ở địa ngục thiêu đốt, không lợi ích gì cho bản thân hay người khác.

75. Cái khổ này không đáng kể, nhưng lại có thể đem lại lợi ích lớn là trừ tổn hại cho tất cả chúng sinh.  Vậy ta nên hoan hỉ chịu đựng nỗi đau khổ này.

76. Nếu có người sung sướng ca tụng công đức kẻ thù ngươi, thì hỡi tâm ý, tại sao ngươi không cùng ca tụng để làm cho mình sung sướng?

77. Sự hoan hỉ phát sinh kiểu ấy sẽ là suối nguồn an lạc vô tội, được chư Phật khen, và là cách hay để thu phục người.

78. Ngươi nói:  "Khi được khen như thế, người kia sung sướng, nhưng tôi không muốn nó sung sướng."  Nếu vậy ngươi cũng nên chấm dứt trả thù lao cho tôi tớ ngươi (vì điều ấy làm chúng sung sướng), và ngươi sẽ bị khổ sở trong đời hiện tại cũng như những đời sau.

79. Khi người khác ca tụng công đức ngươi, ngươi mong cho họ được an vui.  Nhưng khi họ ca tụng công đức kẻ thù, thì sao ngươi không vui?

80. Lúc đầu, ngươi phát tâm vô thượng bồ đề mong đem an lạc cho tất cả hữu tình, nay hữu tình được an vui tại sao ngươi lại tức giận?

81. Lúc đầu, ngươi phát tâm mong tất cả hữu tình thành Phật, được cung kính cúng dường, nay sao ngươi lại sầu khổ khi thấy kẻ khác được chút ít lợi dưỡng cung kính?
Chủ đề: ,

0 comments

Lên đầu trang