Nhập Bồ Tát Hạnh - Nhẫn nhục-4

Nhẫn nhục-3

42. Trước kia có lẽ ta đã từng tác hại chúng sinh như thế, nên bây giờ ta -kẻ đã tổn hại hữu tình - đáng chịu sự tổn hại.

43. Vũ khí của kẻ kia, và thân của ta, cả hai gây nên sự đau đớn. Kẻ kia tạo ra vũ khí, còn ta tạo ra cái thân, vậy ta nên giận ai đây?

44. Thân thể cũng như một vết thương to lớn có hình dạng con người, dù một xúc chạm nhỏ cũng đau đớn không chịu nổi. Chỉ vì ngã ái mù quáng mà ta ôm giữ nó, vậy khi nó bị hại thì nên tức giận ai?

45. Kẻ ngu dù không muốn khổ đau mà vẫn tạo những nguyên nhân đau khổ. Khi bị hại vì những gì mình đã tự tác tự thọ (vì những lỗi lầm của chính mình) thì tại sao lại ghét giận người?

46. Ví như quỷ canh giữ địa ngục núi đao rừng kiếm đều do nghiệp mình sinh ra, vậy nên oán hận ai?

47. Vì bị nghiệp quá khứ kích động mà kẻ khác gây não hại cho ta. Nếu do ác nghiệp này mà họ đọa địa ngục, thì có phải chính ta đã hại họ không?

48. Nhờ những kẻ hại ta, mà ta tu nhẫn nhục, tiêu trừ được nhiều tội lỗi. Ngược lại vì sự nhẫn nhục của ta mà họ phải sa địa ngục chịu khổ lâu dài.

49. Rốt cuộc chính ta mới là kẻ làm hại họ, trong khi họ làm lợi ích cho ta. Vậy tại sao ngươi trở lại giận tức họ, hỡi cái tâm thô bạo hồ đồ?

50. Nhờ công đức nhẫn nhục mà ta sẽ không sa xuống địa ngục. Phần ta như vậy đã được bảo đảm, nhưng kẻ hại ta thì được cái gì?

51. Nếu ta ăn miếng trả miếng, thì ta cũng chẳng che chở được tội lỗi cho họ, mà còn thối thất hạnh nhẫn nhục của ta, cái hạnh khó làm sẽ bị hủy hoại.

52. Tâm ý vốn không có hình thể tướng trạng gì, nên bất cứ ai cũng không thể tổn hại nó được. Nếu tâm chấp trước cái thân, thì tâm sẽ bị tổn hại (do thân gây nên.)
Chủ đề: ,

0 comments

Lên đầu trang