Nhập Bồ Tát Hạnh - Chính niệm, tỉnh giác 4

Chính niệm, tỉnh giác 3


24.  Những người bị bệnh khổ thì không có sức để làm gì ích lợi, cũng thế kẻ mà tâm bị phiền não quấy nhiễu cũng không thể làm các việc lành.
25. Người mà tâm không tỉnh giác (chính tri, biết đúng) thì những gì nghe, tư duy, tu tập được sẽ không ở lại trong trí nhớ (chính niệm), như cái bình rỉ.
26. Dù có tín, đa văn, tinh tấn, mà không tỉnh giác chính tri thì cuối cùng cũng phạm vào ô uế tội lỗi.
27. Tên giặc không chính tri ấy đi theo sau đuôi sự mất chính niệm (thất niệm) mà trộm hết phước đức đã tích lũy được từ trước, khiến người sa đọa đường ác.
28.  Bọn giặc phiền não ấy đang rình cơ hội cướp đoạt gia tài thiện pháp của ta, hủy hoại pháp thân tuệ mạng của ta và đường đến cõi tốt lành.
29.  Bởi vậy tuyệt đối đừng rời chính niệm khỏi cửa ý; nếu rời thì phải liền nhớ đến những tai hại của việc này, tức liền an trú lại chính niệm.
30.  Nhờ theo bậc thầy, nhờ sợ đọa lạc, nhờ giáo huấn của thầy phương trượng trú trì, mà người thiện tín dễ phát sinh chính niệm.
31.  Chư Phật Bồ tát với cái thấy không chướng ngại, thấy rõ tất cả hành vi ngôn ngữ ta.
32.  Tư duy như vậy sẽ sinh hổ thẹn kinh sợ và dễ dàng phát sinh chính niệm nghĩ đến Phật.
Chủ đề: ,

0 comments

Lên đầu trang