A. 1, 2
A. 3 Từ tâm bất sát
Tất cả chúng sanh đều là Cha Mẹ ta
Từ: ban vui
Bi: cứu khổ
Phải biểu hiện bằng hành động
Kiếp này bệnh rề rề là do nghiệp sát nặng
(Có câu chuyện con lừa và chuyện con lợn, mà DS quên mất tiêu rồi, để hỏi lại bạn Đạo rồi DS sẽ bổ túc sau)
A. 4 Tu Thập Thiện nghiệp
Thân không sát, trộm, dâm
Khẩu không nói dối, nói lời ác, nói hai chiều, nói lời thêu dệt
Ý không tham, sân, si
Không nên nói lỗi người, không chỉ trích, chê bai đó là độc khí có thể làm đau chết người.
Phải nói như Chánh Pháp: nói đúng thời, đúng chỗ. Trước khi nói phải uốn lưỡi 7 lần. Số 7 chỉ cho ba thời (quá khứ, hiện tại, vị lai) và bốn hướng (Đông, Tây, Nam, Bắc).
Im lặng như Chánh Pháp: câu chuyện hồi thời Đức Phật, nghe chuyện này xong DS rất sợ hãi, hãy phòng tâm mình cho cẩn thận các bạn nhé.
Vua Ba Tư Nặc có phu nhân là Mạt Lợi cả đời tu phước, bố thí, đức hạnh. Bà có nuôi một con chó, con chó này rất thương, suốt ngày quấn quít bên bà. Hôm đó bà đi tắm và nó cũng chạy theo phòng tắm với bà. Lúc đó con cho liếm thân người bà, bà cảm cái khoái lạc đó và đã hành dâm với con chó. Sau đó bà rất tức giận cho chính mình, phát bạo bệnh và qua đời. Nhà Vua mấy lần tìm Đức Phật định hỏi xem Hoàng Hậu đã thác sanh vào đâu. Nhưng cứ mỗi lần như vậy Phật đều vận dụng thần thông làm cho Nhà Vua quên mất câu hỏi. Bảy ngày sau, Đức Phật thấy đã đến lúc có thể nói được nên khi Nhà Vua hỏi đức Phật bèn trả lời là Hoàng Hậu đã sanh lên cõi Trời. Nhà Vua nghe vậy mừng rỡ và nói là biết mà, phu nhân cả đời làm thiện thì chắc chắn phải sanh vào cõi lành. Sau đó Đức Phật mới nói thêm rằng nhưng trước khi sanh lên cõi Trời, Hoàng Hậu đã bị đọa vào địa ngục bảy ngày, chịu nhiều khổ sở. Rồi Đức Phật mới kể lại tất cả cho Nhà Vua nghe.
Qua đó ta thấy nếu Đức Phật nói liền Hoàng Hậu đang bị đọa sẽ làm cho nhà Vua đau đớn, khổ sở. Đợi đúng thời, đúng nơi Đức Phật mới nói.
(còn tiếp)
A. 3 Từ tâm bất sát
Tất cả chúng sanh đều là Cha Mẹ ta
Từ: ban vui
Bi: cứu khổ
Phải biểu hiện bằng hành động
Kiếp này bệnh rề rề là do nghiệp sát nặng
(Có câu chuyện con lừa và chuyện con lợn, mà DS quên mất tiêu rồi, để hỏi lại bạn Đạo rồi DS sẽ bổ túc sau)
A. 4 Tu Thập Thiện nghiệp
Thân không sát, trộm, dâm
Khẩu không nói dối, nói lời ác, nói hai chiều, nói lời thêu dệt
Ý không tham, sân, si
Không nên nói lỗi người, không chỉ trích, chê bai đó là độc khí có thể làm đau chết người.
Phải nói như Chánh Pháp: nói đúng thời, đúng chỗ. Trước khi nói phải uốn lưỡi 7 lần. Số 7 chỉ cho ba thời (quá khứ, hiện tại, vị lai) và bốn hướng (Đông, Tây, Nam, Bắc).
Im lặng như Chánh Pháp: câu chuyện hồi thời Đức Phật, nghe chuyện này xong DS rất sợ hãi, hãy phòng tâm mình cho cẩn thận các bạn nhé.
Vua Ba Tư Nặc có phu nhân là Mạt Lợi cả đời tu phước, bố thí, đức hạnh. Bà có nuôi một con chó, con chó này rất thương, suốt ngày quấn quít bên bà. Hôm đó bà đi tắm và nó cũng chạy theo phòng tắm với bà. Lúc đó con cho liếm thân người bà, bà cảm cái khoái lạc đó và đã hành dâm với con chó. Sau đó bà rất tức giận cho chính mình, phát bạo bệnh và qua đời. Nhà Vua mấy lần tìm Đức Phật định hỏi xem Hoàng Hậu đã thác sanh vào đâu. Nhưng cứ mỗi lần như vậy Phật đều vận dụng thần thông làm cho Nhà Vua quên mất câu hỏi. Bảy ngày sau, Đức Phật thấy đã đến lúc có thể nói được nên khi Nhà Vua hỏi đức Phật bèn trả lời là Hoàng Hậu đã sanh lên cõi Trời. Nhà Vua nghe vậy mừng rỡ và nói là biết mà, phu nhân cả đời làm thiện thì chắc chắn phải sanh vào cõi lành. Sau đó Đức Phật mới nói thêm rằng nhưng trước khi sanh lên cõi Trời, Hoàng Hậu đã bị đọa vào địa ngục bảy ngày, chịu nhiều khổ sở. Rồi Đức Phật mới kể lại tất cả cho Nhà Vua nghe.
Qua đó ta thấy nếu Đức Phật nói liền Hoàng Hậu đang bị đọa sẽ làm cho nhà Vua đau đớn, khổ sở. Đợi đúng thời, đúng nơi Đức Phật mới nói.
(còn tiếp)
0 comments